Tôi đã bước sang tuổi 33 – độ tuổi không còn trẻ để mơ mộng về màu hồng của cuộc sống nhưng cũng không quá giá để phải cảm thấy bi quan và thất vọng. Tôi đã lấy chồng và hy sinh cho gia đình thế nhưng tôi của hiện tại lại đối diện với vô số những thất bại. Giờ đây khi không còn gì trong tay ngồi nhìn lại tất cả tôi hiểu rằng phụ nữ hãy sống vì mình, đừng lấy sự hy sinh là chuẩn mực để rồi làm khổ bản thân, con cái.
Ngay từ thời còn đi học, tôi luôn được bạn bè thầy cô đánh giá là người thông minh và năng động. Mặc dù kết quả học tập luôn đạt top cao nhưng tôi chỉ đỗ được vào một trường sư phạm gần nhà. Ra trường, đi dạy, được biên chế tôi bằng lòng với cuộc sống của một giáo viên- không giàu có nhưng yên ổn. Tôi kết hôn ở tuổi 24 với người chồng làm trong ngành công an. Rất nhiều người nghĩ rằng với ngành nghề ổn định cuộc sống của tôi sẽ an nhiên, hạnh phúc nhưng điều đó lại không phải là sự thật. Từ khi lấy chồng, tôi bắt đầu một cuộc đời đầy cay đắng và tủi nhục.
Đàn ông vô tâm thì sự hy sinh của phụ nữ chỉ là vô nghĩa
Đầu tiên là gia đình nhà chồng. Bố mẹ chồng già cả, cổ hủ lại nghe kém nên thường xuyên nảy sinh mâu thuẫn với cả hai vợ chồng. Mẹ chồng tôi lúc nào cũng khinh gia đình tôi nông dân, khinh đồng lương giáo viên của tôi. Rất nhiều mâu thuẫn gia đình xảy ra, có những chuyện tôi chẳng liên quan cũng bị bố mẹ chồng chửi bới, ruồng rẫy. Tôi cố nhẫn nhục, không nói ra vì tôi nghĩ hãy sống vì chồng mình,yêu chồng mình là chính.
Thế nhưng người mà tôi yêu thương, là chỗ dựa, là niềm tin lớn nhất ấy lại là một kẻ cờ bạc, chơi bời. Anh ấy rất chiều tôi, sẵn sàng mua sắm, hộ hành chia sẻ những công việc gia đình với tôi. Rất nhiều người nghĩ tôi tốt số lấy được một người chồng quan tâm đến vậy. Tháng nào lương cũng đưa đủ, tôi cứ ngỡ chồng tôi là người biết vun vén , xây dựng gia đình. Thế nhưng khi con gái tôi mới 9 tháng tuổi, chồng tôi báo nợ 1,3 tỷ. Sững sờ, đau đớn tôi không thể tin vào sự thật đó. Khi bố mẹ khuyên tôi bỏ chồng về nhà nuôi hai con tôi đã can đảm không từ bỏ. Tôi chấp nhận hy sinh để cứu chồng con. Tôi quỳ xuống xin mọi người giúp đỡ nhưng chỉ là cái lắc đầu, số tiền quá lớn không ai dám cho tôi vay vì nghĩ chúng tôi không có khả năng trả. Gia đình chồng chỉ thu xếp cho tôi được100 triệu, số khác tôi phải vay mượn hoàn toàn từ bạn bè. Vay hàng tỷ bạc,tôi lao vào làm việc để trả nợ với mong muốn chắc chắn chồng và gia đình nhà chồng sẽ vì thế mà nể tôi, yêu thương tôi hơn.
Phụ nữ hy sinh quá mức đôi khi phải trả giá đắt
Sau 3 năm vất vả, khi số nợ đã vơi đi phân nửa, tôi nghĩ rằng cuộc đời mình sắp đến ngày có thể ngẩng mặt lên nhưng ai ngờ chồng tôi lại báo nợ tiếp. Số tiền lần này hơn 500 triệu- tôi lại thêm một lần chết đứng. Tôi không đủ khả năng và cũng không đủ niềm tin để đứng tiếp nữa. Tôi không vay mượn và quyết định để chồng tự giải quyết. Chồng tôi bảo tôi vô tình. Bố mẹ chồng nói tôi nếu không lo cho chồng thì hai đứa ly dị.Nhục nhã, ê chề, tôi nhận ra rằng mọi hy sinh cố gắng của tôi trong ba năm qua chẳng là gì đối với họ.
Đến thời điểm hiện tại tôi nghĩ mình là người phụ nữ thất bại hoàn toàn. Nhan sắc phai tàn vì những ngày phơi nắng, làm thêm, thức đêm kiếm tiền lo trả nợ cho chồng. Danh tiếng của tôi cũng chẳng còn gì. Tôi là người phụ nữ có chồng cờ bạc, phá sản, nợ nần. Tôi không dám ngẩng mặt khi ra đường, không dám gặp gỡ bạn bè.
Tôi cứ ngỡ tôi hy sinh sẽ được đền đáp xứng đáng nhưng ai ngờ chồng tôi đền đáp tôi bằng một số nợ, bố mẹ chồng coi tôi là kẻ tuyệt tình, mất dạy…Những năm tháng hy sinh điên cuồng ấy biến tôi thành một phụ nữ già nua, xấu xí, biến tôi thành một kẻ nợ nần, tay trắng. Tôi chẳng còn gì ngoài hai đứa con thơ, một số nợ lớn và một gia đình tan vỡ.
Phụ nữ hy sinh để mong có được một gia đình hạnh phúc
Sau tất cả tôi không hiểu vì sao tôi lại phải nhận kết cục như ngày hôm nay. Có lẽ, sai lầm lớn nhất của tôi là hy sinh quá nhiều mà quên đi cách yêu bản thân mình. Tôi một mình gánh nợ, một mình lo lắng vun vén còn chồng tôi là kẻ vô tâm đứng ngoài mọi sự khó khăn đó. Bố mẹ chồng không cũng phải gánh nợ với tôi nên họ không hiểu rằng bao năm qua tôi khốn đốn vì nuôi con vì trả nợ như thế nào. Họ nghĩ rằng với cái mác công an khi bỏ tôi con họ có thể lấy được vợ xinh đẹp, giỏi giang hơn tôi nhiều. Họ dồn ép tôi nếu không vay mượn thì sẽ chia tay. Nhưng tôi quyết định sẽ không hy sinh nữa. Tôi sẽ sống vì các con tôi, làm vì các con tôi. Cuộc đời tôi sẽ không đánh bạc vì một kẻ nghiện ngập như trước kia nữa.
Phụ nữ có thể hy sinh, có thể vun vén cho cuộc sống gia đình nhưng hãy đừng hy sinh quá mức. Hãy dành cho mình sự quan tâm, hãy để cho mình một lối thoát để khi không có người đàn ông bên cạnh ta vẫn có thể mạnh mẽ và tự tin sống tiếp, đó chính là bài học tôi rút ra được từ những năm tháng đầy nước mắt của cuộc đời mình.
Quách Phương Anh
Ngan Giang
Ngan Giang
Ngan Giang
Quách Phương Anh
Ngan Giang
Ngan Giang
Ngan Giang